MỘT NỬA SỰ THẬT KHÔNG PHẢI LÀ SỰ THẬT

"Một nửa cái bánh mì vẫn là bánh mì, nhưng một nửa sự thật thì không phải là sự thật …"

 

MỘT NỬA SỰ THẬT KHÔNG PHẢI LÀ SỰ THẬT

 

"Một nửa cái bánh mì vẫn là bánh mì, nhưng một nửa sự thật thì không phải là sự thật …"

Nhiều người thích nói phóng đại, chuyện ít nói thành nhiều, chuyện bé nói thành to nhằm để gây sự chú ý của người khác hoặc để cho sự việc họ kể thêm hấp dẫn. Một số lại thích dùng các cụm từ nhấn mạnh hoặc để khẳng định sự tuyệt đối chẳng như: “anh ấy chuyên môn đi làm trể”, “mọi người ai cũng yêu thích cô ấy”, “tôi chưa bao giờ quan tâm đến chuyện đó” v.v.. Những cách nói kiểu này tuy không hẳn là hoàn toàn sai nhưng nó đã cố tình cường điệu quá đáng sự thật.

Ngạn ngữ phương tây có câu: “Một nửa cái bánh mì vẫn là bánh mì, nhưng một nửa sự thật thì không phải là sự thật”. Đối với một sự vật, nếu chúng ta chỉ cung cấp một nửa thông tin là sự thật và phần còn lại chỉ là hư cấu, thêm thắt, thì người nghe có thể hiểu sai lệch bởi vì sự thật đó đã bị bóp méo do thông tin không đầy đủ.

Lời nói thêm thắt bịa đặt, sai sự thật còn gọi là vọng ngữ, đó là một trong năm giới cấm chính trong Đạo Phật áp dụng cho cả phật tử xuất gia lẫn tại gia. Chúng ta dù vô tình hay do thói quen phạm phải vọng ngữ cũng đều không tốt. Vọng ngữ trước hết sẽ làm giảm lòng tin của người khác đối với mình, ngoài ra nó còn có thể gây hại cho mình và cho người vì những thông bịa đặt hoặc bị cường điệu. Hãy tỉnh thức để rọi lại những lời nói của mình hàng ngày để tu sửa sao cho để đừng nói quá hoặc nói sai sự thật. Xin đừng xem đây là chuyện nhỏ. Người tu hành tuyệt đối cần hết sức tránh nói dối hay nói sai sự thật cho dù đó chỉ là lời nói chơi với một đứa bé chưa biết gì.